Tánh Không với hàm ý bản thể của thế giới, vạn vật đều là không, nghĩa là không có thật, không có thực thể, không có tự tánh riêng biệt, tất cả các pháp, dù là vật chất hay tinh thần đều chỉ là nhân duyên giả hợp, chỉ là ý thức (Vạn pháp duy thức), đều là do Tâm tạo ( Tam giới duy tâm) chứ không phải là thật. Tánh Không có ý
nghĩa cốt tuỷ trong Đạo Phật, nó khiến cho Phật giáo khác với các tôn giáo khác.
Không phải tuyệt đối không có, có nhưng không phải thật.
Nhận thức được tánh Không của vạn vật không phải để chấp Không mà để điều hoà hoạt động và ứng xử phù hợp với chân lý.
Hiểu tánh Không thì
biết rằng chư hành vô thường (các hiện tượng không có thật, chỉ hiện hữu nhất thời, không tồn tại mãi mãi), chư pháp vô ngã (các pháp, các sự vật không có tự tánh, không có bản ngã) thì con người sẽ quý trọng cuộc sống mong manh này,
quý trọng sinh mạng của muôn loài, không quá coi trọng cái tôi dẫn đến hại người lợi ta, không ham lừa dối tranh đoạt để được lợi, như thế thế giới sẽ có trật tự và hoà bình. Nhược bằng trong đời có nhiều kẻ tham lam, ích kỷ, tàn ác, cũng
không vì thế mà sợ hãi vì đã có luật nhân quả, kẻ làm ác sẽ bị quả báo.
Hiểu tánh Không là vô hạn, có vô lượng công dụng, có đủ chỗ để dung nạp tất cả mọi chúng sinh, không nhất thiết phải tranh giành, đó
là cơ sở để xây dựng hoà bình và hạnh phúc cho toàn thế giới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét